Cuộc cạnh tranh lớn nhất là cạnh tranh về nhân tài
Trong khi Tasco vẫn đang tiếp tục ghi những dấu ấn tăng trưởng trong mảng bất động sản và giao thông, ông Phạm Quang Dũng, Chủ tịch HĐQT Tasco, gần đây lại chuyển mối quan tâm sang những lĩnh vực mới là nông nghiệp và y tế. Thế nhưng, điều mà Ông canh cánh nhất hiện nay vẫn là tìm được lãnh đạo kế cận đủ tin tưởng để chuyển giao.

- Trước là bất động sản, hạ tầng giao thông, nay lại có thêm nông nghiệp, y tế. Vậy lĩnh vực trọng tâm của Tasco hiện tại là gì, thưa ông?
Đến nay, Tasco đã đứng ở vai trò là một nhà đầu tư, tham gia vào nhiều lĩnh vực. Lĩnh vực bất động sản, hạ tầng giao thông đã phát triển tương đối ổn. Gần đây, sau một thời gian dài chuẩn bị, Tasco đã có những bước đi đầu tiên trong lĩnh vực y tế và nông nghiệp. Về y tế, Tasco đã cùng với bệnh viện công khắc phục tình trạng quá tải hiện nay, dự án đầu tiên là Bệnh viện Mắt ở 72 Nguyễn Chí Thanh vừa đi vào hoạt động với cơ sở vật chất, trang thiết bị hiện đại hàng đầu Việt Nam.
- Ông có thể chia sẻ lý do vì sao ông lại bước vào lĩnh vực y tế và giáo dục, nghe rất không liên quan đến những mảng trước đây ông đã có nhiều kinh nghiệm?
Vì tôi thấy bức xúc quá. Người dân khổ quá. Việc dấn thân vào những lĩnh vực này trước hết bắt đầu từ việc giải quyết những vấn đề cá nhân và mong muốn thay đổi để cuộc sống tốt đẹp hơn. Nếu không thay đổi thì đó thực sự là một thảm hoạ. - Cách đây nhiều năm, từng có tình trạng các doanh nghiệp đầu tư đa ngành dẫn đến thua lỗ. Ngay lúc đó, một thông điệp được truyền đi mạnh mẽ là các doanh nghiệp cần quay trở lại với lĩnh vực cốt lõi. Tại sao hiện nay Tasco lại làm nhiều lĩnh vực như vậy?
Chính tôi cũng là người nói rất mạnh về điều đó. Nhưng thực tế, mô hình quản lý của Tasco hiện nay rất khác. Chúng tôi không trực tiếp quản lý một sản phẩm nào, mỗi lĩnh vực đều có công ty riêng, hội đồng quản trị và ban điều hành riêng. Điều quan trọng là phải tìm được những người thực sự tâm huyết đồng hành cùng mình. Để thành công cần phải có đam mê và khát khao cháy bỏng, nhưng tìm được người như thế không dễ.
- Với ông thì sao, giờ ông có còn nhiều tham vọng không?
Không. Đến giờ phút này thì tôi đã thấy thỏa mãn rồi, kể cả về chức quyền lẫn tiền bạc.
Khi chia sẻ là đam mê
- Hiện tại chưa tìm được nhân sự đứng đầu để chuyển giao, nhưng còn đội ngũ bên dưới, ông đã tạm yên tâm chưa?
Từ cấp trung trở xuống thì đã vận hành đều đặn, trơn tru, nhưng một người cầm cờ để mọi người phục thì đang còn phải thử thách. Cuộc cạnh tranh này suy cho cùng vẫn là cuộc cạnh tranh về nhân tài mà thôi, chỉ khi có nhân tài thì mới mong hiện thực hóa được cơ hội kinh doanh. Bao nhiêu năm nỗ lực tạo môi trường chính sách để thu hút người tài về, nhưng để trụ lại và dẫn dắt được đội ngũ thì không phải dễ. Tôi cũng đã từng tuyển một tiến sỹ rất giỏi về đây. Vị này đã từng đứng giảng bài trước cả ngàn người, nhưng đến lúc vào điều hành thì không dẫn dắt được ai cả. Cuối cùng trụ được một 1 năm thì phải ra đi, dù rất tiếc môi trường làm việc và văn hóa doanh nghiệp của Tasco.
- Gần đây thấy ông chịu khó đi tham gia các hội thảo và cũng tích cực chia sẻ nhiều hơn, động lực nào để ông làm điều đó?
Tôi là người đam mê học. Học để bồi đắp tư duy quản trị và ứng dụng vào doanh nghiệp của mình. Và chỉ khi học, có nhiều kiến thức, mình mới có thể chia sẻ và giúp đỡ được người khác. Không chỉ áp dụng những điều đã học được, tôi thậm chí còn làm giảng viên cho chính đội ngũ của mình. Có những thời điểm, khi thấy tinh thần của nhân viên đi xuống, họ suy nghĩ tiêu cực quá, tôi đã cho triển khai ngay chương trình đào tạo "Làm chủ tư duy, thay đổi vận mệnh". Tất cả đội ngũ nhân viên, kể cả người thân của họ cũng đi học và được truyền cảm hứng rất nhiều từ sau chương trình này. Một trong những ý được đúc kết trong hội thảo này là: Niềm tin tích cực chính là công tắc đóng mở những tiềm năng phi thường trong mỗi người. Khi ta tin vào một điều gì đó tốt đẹp, khả năng chúng ta thực hiện và biến niềm tin đó thành sự thật sẽ cao hơn rất nhiều.
- Đào tạo cho chính đội ngũ của mình, đó hẳn là một điều rất hữu ích, bởi chỉ có bản thân chủ doanh nghiệp mới hiểu hết vấn đề đội ngũ đang gặp phải và biết cần phải thay đổi điều đó như thế nào?
Đúng vậy. Nhiều khi tôi thấy thương họ quá, họ sẽ không thể phát triển và thành công được nếu bị vướng phải trần tư duy của chính họ. Có rất nhiều người không có tham vọng và cũng chẳng có ước muốn gì hết. Trong đầu họ lại đầy những mâu thuẫn, họ luôn lo nghĩ, khắc khoải về quá khứ hay suy nghĩ về tương lai mà không sống với hiện tại. Đó là rào cản khiến họ không thể thành công được.
- Ông có cho rằng, ngoài việc đưa ra các tiêu chí ban đầu để lựa chọn người phù hợp, việc đào tạo cũng là chìa khóa để giúp nhân viên thay đổi và trưởng thành cùng doanh nghiệp?
Đúng vậy. Tuy nhiên, giáo dục – đào tạo chỉ là một phần, còn phụ thuộc vào tố chất cũng như tiềm thức của mỗi người. Khi họ bị ảnh hưởng rất nhiều bởi hoàn cảnh, gia đình thì để thay đổi được tiềm thức đó cần phải là những người có nghị lực rất mạnh mẽ.
- Đến thời điểm này, khi đã tạm thời thỏa mãn, điều gì là quan trọng nhất với ông?
Quan trọng nhất với tôi tại thời điểm này vẫn là làm thế nào nghỉ ngơi được càng sớm càng tốt, để dành thời gian cho những niềm đam mê khác của mình, chẳng hạn như: tiếp tục đi học, tiếp tục đúc kết và chia sẻ để giúp được cho nhiều người thành công hơn. Một trong những niềm vui của tôi là đến ngày 20/11 được nhân viên, những người mình đã từng dẫn dắt và giúp họ thành công - tặng hoa…. dù tôi không được đào tạo về ngành sư phạm và không chính thức làm thầy một ngày nào. Tới giờ này tôi cảm thấy mình đủ đầy hết rồi, dù không nhiều tiền bằng nhiều người.
- Xin cảm ơn ông!