Cơn khát cafe của người Trung Quốc
Thế hệ đang trưởng thành ở Trung Quốc dần làm quen và mê vị cafe thay vì chỉ biết uống trà như cha mẹ họ.
Năm 2005, Richard Chien mở một tiệm cafe ở miền Đông Bắc Trung Quốc. Tại đó, những thợ pha chế mới vào nghề pha 900 cốc cafe một ngày với giá 6 NDT - chưa tới một USD. Mười năm sau, anh điều hành một trường cafe đẳng cấp ở Bắc Kinh, nơi các thực tập sinh dành hàng giờ nghiền ngẫm hương cafe và học các kỹ thuật để áp dụng vào những cốc cafe có giá tới 6 USD.
Cafe đang chen chân vào văn hóa trà ở Trung Quốc và có tiềm năng biến một trong những thị trường nhỏ nhất thế giới thành lớn nhất. Người Trung Quốc uống chưa tới 2% cafe thế giới nhưng đang định hình lại ngành công nghiệp này. “Kinh tế thay đổi, người ta ngày càng biết thêm về lối sống khác và họ không còn chỉ biết tới trà,” Chien nhận xét.
Trong 4 năm qua, lượng cafe tiêu thụ ở Trung Quốc đã tăng gần gấp 3, nhanh hơn bất cứ thị trường lớn nào. Và tất nhiên thị trường tiềm năng là cực lớn, suy cho cùng, Trung Quốc có gần 1,4 tỉ người.

Starbucks tự tin tới mức có kế hoạch mở nhà máy rang xay và nếm cafe quốc tế đầu tiên của họ tại Thượng Hải vào năm sau với niềm tin Trung Quốc có thể trở thành thị trường hàng đầu của họ. Công ty này hiện đã có hơn 2.000 cửa hàng tại đây và dự định sẽ mở thêm 500 cái mỗi năm trong 5 năm tới. Dunkin Donuts, một chuỗi cafe khác của Mỹ, năm ngoái công bố kế hoạch mở thêm 1.400 điểm trong 20 năm tiếp theo, con số gấp gần 100 lần hiện tại.
Nền kinh tế Trung Quốc đang thay đổi theo hướng tập trung vào khách hàng, chủ yếu bởi nhu cầu thay đổi của tầng lớp trung lưu dang mở rộng. Nhiều người Trung Quốc du lịch nước ngoài hơn, nếm vị cafe ở Nhật hay ngồi trong những quán cafe tại Mỹ. Và không giống cha mẹ mình, thế hệ trẻ Trung Quốc lớn lên trong môi trường có rất nhiều quán cafe.
Với người Trung Quốc, tiêu tiền cho đồ uống vẫn được coi là thứ hơi phù phiếm, nhưng là thứ phù phiếm họ có khả năng bỏ tiền. Cafe là một ngoại lệ ở Trung Quốc, nơi mà nhu cầu cho các mặt hàng thông thường khác đang giảm. Dân số đông và thị trường còn trống đem lại cơ hội cực kỳ lớn.
Một người Trung Quốc bình thường uống khoảng 3 cốc cafe một năm, gần như thuộc đáy bảng xếp hạng, chỉ hơn các nước như Sudan và Bắc Hàn. Ngược lại, dân Mỹ uống 363 cốc một người và dân Anh là 250 cốc.
Cơn khát cafe của Trung Quốc sẽ làm thay đổi hoàn toàn chuỗi cung ứng toàn cầu, đại diện một hãng nghiên cứu thị trường tại Thượng Hải cho biết. Người trồng cafe sẽ phải tìm cách tăng sản lượng và ưu tiên các vị hợp với người Trung Quốc. “Trong quá khứ điều này từng xảy ra, khi cầu vượt xa cung, giá cafe đã tăng rất cao cho tới khi nông dân có thể trồng thêm.”
Hãng này ước tính mức tiêu thụ cafe ở Trung Quốc sẽ tăng 20% một năm và phụ nữ dưới 30 là những người có tác động lớn. “Thay vì mua túi LV, họ muốn tìm trải nghiệm. Văn hóa cafe là một phần trong đó.”
Zhang Zheyuan, một nhà thiết kế 24 tuổi là người như thế. Mới tốt nghiệp đại học và chuyển tới Thượng Hải, cô đang lùng một quán cafe hợp, nơi cô học hoặc gặp gỡ người khác. Zhang mới uống cafe từ năm ngoái, khi tham gia một chương trình trao đổi sinh viên ở Australia. “Vấn đề duy nhất là khó tìm quán hay ở Trung Quốc,” cô cho biết.
Starbucks muốn lấp đầy khoảng trống đó. CEO của hãng muốn một ngày nào đó họ sẽ có nhiều cửa hàng ở Trung Quốc hơn là Mỹ. Hiện tại ở riêng Thượng Hải họ đã có hơn 1.000 cái, và đây là một trong những nơi tập trung nhiều cửa hàng Starbucks nhất.
Quán có wifi và điều hòa, nơi bạn bè tán gẫu, doanh nhân khởi nghiệp gặp mặt, đó là những thứ hiện còn thu hút hơn cả chuyện cafe ngon hay dở. Nestle đang là người đứng đầu thị trường và nhiều người Trung Quốc vẫn đang uống cafe hòa tan. Các quán cafe hiếm khi mở trước 9h sáng và tới muộn mới đông khách. Thức uống nhiều người chuộng là latte trà xanh và các loại sữa đánh bọt.
Một máy pha cafe màu đỏ đứng sát cửa sổ tại quán cafe của Jiang Zhen ở Bắc Kinh được dùng để pha thứ cafe gần khẩu vị người Trung Quốc hơn - ít đắng, ít caffeine. Nhưng nó không rẻ. Một cốc cafe mới xay giá khoảng 10$ trong khi màn thầu bán gần đó giá 20 xu còn mì bò cũng chỉ 3$. Jiang, người mê cafe từ khi làm việc ở Nga, năm ngoái bán cafe nhiều ngang với nước quả.
“Nếu bạn theo dõi một quán cafe tại Trung Quốc, nhất là các quán cao cấp và so sánh với một quán ở California hay Boston, doanh số ngày hàng của họ thấp hơn,” một trader chuyên nhập cafe tươi ở California cho biết. Để cafe có thể thực sự thành công, nó phải đứng ngang hoặc thậm chí hất cẳng được trà tại các vùng ít khách du lịch.
Điều này phụ thuộc vào nỗ lực của các tổ chức như trường dạy cafe của Chien. Jiang Tao, một thực tập sinh tại trường đang tham gia khóa học về pha chế. Từng là phóng viên tại Đài truyền hình Trung ương danh giá, giờ đây cô muốn mang kỹ năng cafe về quê hương Lan Châu, thành phố công nghiệp nằm ở ven sông Hoàng Hà, Tây Bắc Trung Quốc. “Những người theo văn hóa truyền thống không biết cafe ngon như thế nào. Tôi chịu trách nhiệm giới thiệu nó với mọi người,” Jiang quyết tâm.
Theo BBC