Cần hình thành cơ quan quản lý phát triển nhà ở cấp quốc gia
Theo số liệu chính thức từ Bộ Xây dựng, từ nay đến năm 2020, các khu vực đô thị cả nước có hơn 1,7 triệu người khó khăn về nhà ở (diện tích bình quân dưới 5 m2/người).
Theo số liệu chính thức từ Bộ Xây dựng, từ nay đến năm 2020, các khu vực đô thị cả nước có hơn 1,7 triệu người khó khăn về nhà ở (diện tích bình quân dưới 5 m2/người) và 1,7 triệu công nhân có nhu cầu ổn định chỗ ở, để đáp ứng nhu cầu nhà ở cần phải xây dựng khoảng 700.000 căn hộ.
Thực tế nhu cầu nhà ở, nhất là căn hộ đã và đang bùng nổ từ nhiều năm qua tại TP.HCM với số liệu không chính thức là hàng năm có 20.000 gia đình mới cưới có nhu cầu nhà ở vừa túi tiền.
Trong chiến lược phát triển và quản lý nhà ở xã hội và nhà ở thương mại giá rẻ của Nam Long từ các năm 2004 đến nay, các ưu đãi về tài chính, pháp lý xây dựng theo nghị định 100/NĐ – CP/ 2015 được lưu ý và vận dụng nhằm đảm bảo quá trình triển khai dự án đạt các yêu cầu về thời gian, chất lượng và kiểm soát tốt chi phí. Tuy nhiên, trong thực tế khi nghiên cứu và triển khai nhà ở xã hội tại TP.HCM, Nam Long nhận thấy nhiều vấn đề cần giải đáp và khuyến nghị, cụ thể là Hình thành cơ quan quản lý phát triển nhà cấp quốc gia và thiết lập các kênh tài chính – tiết kiệm nhà ở theo thông lệ và kinh nghiệm quốc tế.
Tại Việt Nam, tổ chức này đặc biệt quan trọng trong vai trò là đầu mối cho các kế hoạch, quy hoạch phát triển không gian đô thị, nâng cấp và tái chỉnh trang đô thị tại các thành phố lớn như thành phố Hồ Chí Minh, Hà Nội, Đà Nẵng, và cung cấp quỹ nhà ở xã hội cho các đối tượng thu nhập hạn chế để mua và thuê nhà ở….
Song song với một tổ chức quốc gia phát triển và quản lý nhà ở xã hội, việc hình thành các kênh tài chính và tiết kiệm để mua nhà là yêu cầu bắt buộc tạo ra một thị trường bất động sản nhằm thỏa mãn yêu cầu có nhà ở của tất cả mọi tầng lớp trong xã hội, nhất là các đối tượng có thu nhập hạn chế và khó có điều kiện mua nhà.
Cơ quan phát triển nhà ở xã hội cấp quốc gia có các chi nhánh trực thuộc các tỉnh thành trên cả nước sẽ tập trung nguồn lực để phát triển nhà ở cho các đối tượng khó khăn về nhà ở, và nên được xem xét dưới góc độ quản lý và an sinh xã hội thay vì là phúc lợi thuần túy như hiện nay.